首页
诗词
名句
诗人
国学
文学
成语
字典
词典
当前位置:
首页
词典
胡吹
hú
chuī
胡吹
拼音
hú chuī
注音
ㄏㄨˊ ㄔㄨㄟ
词语解释
胡吹
[ hú chuī ]
⒈ 不着边际地说大话;瞎吹。
英
brag; boast outrageously;
引证解释
⒈ 胡乱吹牛。
引
赵树理 《三里湾·治病竞赛》:“灵芝 是个很实在的姑娘,大家都相信她不是胡吹。”
词语组词
胡
字组词
吹
字组词
相关词语
hé hú
阖胡
máo hú lú bīng
毛胡芦兵
jīn chuī
金吹
hú dì
胡地
hú làng
胡浪
hú lún kè
胡伦课
hú róng huá
胡荣华
yīn fēng chuī huǒ
因风吹火
xī hú
西胡
chuī suǒ
吹索
hú yàn
胡雁
jiǔ hú
酒胡
hú shān
胡搧
wā míng gǔ chuī
蛙鸣鼓吹
miào chuī
妙吹
chuī máo jiàn
吹毛剑
dǐng hú
鼎胡
qīng chuī
清吹
hú bō
胡拨
wǎn chuī
晩吹
chuī hū
吹呼
liǎng bù gǔ chuī
两部鼓吹
hú nòng jú
胡弄局
chuī wǎng yù mǎn
吹网欲满
hú sī nóng
胡厮哝
chuī lěng jī
吹冷齑
lián bìn hú
连鬓胡
guǐ hú yán
鬼胡延
hú chuáng
胡床
hú tiān hú dì
胡天胡帝
词语词性
名词
动词
形容词
副词
拟声词
助词
连词
介词
代词
疑问词
数词
量词
数量词
成语
词语组合
AABB式
ABAB式
A里AB式
AABC式
ABAC式
ABCA式
ABBC式
ABCB式
ABCC式
ABB式
AAB式
AA式
词语组词
生肖
四季
数字
动物
植物
颜色
方位
味道
自然
身体
武器
词语首拼
A
B
C
D
E
H
F
G
J
K
L
M
N
O
P
Q
R
S
T
W
X
Y
Z